Lại một ngày lễ kỷ niệm đến với tôi - ngày 20 tháng Năm - ngày thụ phong linh mục...
Tiếc rằng ngày lễ nào rồi cũng qua, và
mỗi chúng ta phải trở lại với đời thường. Và đời thường của linh mục đây cũng
sẽ như bao nhiêu người khác, nhưng không thể như mọi người được, vì như lời Don Bosco, nơi
sân chơi, trường học, nhà nguyện và bất cứ nơi đâu, tôi là và phải luôn là linh mục của
Chúa Kitô, một mục tử theo gương Don Bosco. Điều này trở thành một đòi hỏi
của việc sống căn tính người mục tử nhân lành và cũng là một thách đố, một “đau
khổ” như lời mẹ Magarita nói với Don Bosco: “Con hãy nhớ rằng, ngày con bắt đầu
dâng thánh lễ, là con bắt đầu chịu đau khổ”.
Sáu năm trôi qua...
Mỗi một chọn lựa đều
ngầm chứa một đòi buộc hay một “giá phải trả” bằng những hy sinh và nỗ lực
không ngừng. Cách cụ thể, với một linh mục, tôi đã phải sống trong tư cách "mục
tử" với "đàn chiên" được giao phó bằng kinh nghiệm mà có lẽ chưa bao giờ mình trải
nghiệm trong đời; kinh nghiệm đó đôi khi còn là những vấp váp, những sai phạm,
những yếu hèn ngay chính bản thân mình. Linh mục phải nói lời Chúa trong khi ngôn
ngữ và kiến thức của mình không đủ đễ diễn đạt; phải nói những điều về Chúa
giữa những người không muốn nghe về Chúa và nói về Đức Tin với những người không
hay chưa muốn tin. Linh mục phải giữ những cam kết và kỷ luật đời thánh hiến giữa
một thế giới luôn đề cao tự do cá nhân quá đáng và muốn loại bỏ những gì là
luân thường đạo lý ra ngoài lề. Linh mục phải lắng nghe những kêu than và trách
cứ của nhiều người mà không thể chối từ hay làm ngơ, và phải bày tỏ sự quan tâm
ân cần cảm thông trong khi lòng mình nặng trĩu nhiều ưu tư và chưa thể tìm ra
câu trả lời thỏa đáng. Linh mục không được quyền sống giả dối dù phải chấp nhận
thua thiệt giữa cuộc đời nhiều giả dối. Linh mục phải làm những công việc linh thánh trong
khi cảm nghiệm rằng chính mình không luôn luôn xứng đáng để thực hiện những việc
ấy. Và còn nhiều điều thử thách hơn thế nữa khi phải chạm đến đau khổ của bản
thân và gia đình mình, của những thử thách về niềm tin và những gì liên quan đến
tình yêu, danh dự, thành công, thất bại, cô đơn, bị hiểu lầm, bị lừa dối, bị cô
lập và bị loại trừ …
Xem ra đời linh mục như thế cam go và ảm đạm
quá? Thưa không! Hạnh phúc mà người linh mục cảm nghiệm được thật khó
mà so sánh và giải bày. Hãy thử nghĩ xem: hằng ngày, tôi được cử hành thánh
lễ, và chính trong đôi tay cùng lời truyền phép khiêm hèn của mình, bánh và rượu trở nên Máu thịt
Chúa Giê-su. Khi rao giảng Lời Chúa và cử hành các bí tích khác, người linh mục cảm
thấy sức mạnh của chính Thiên Chúa trao ban cho mình, một khí cụ tầm thường
nhưng được Chúa sử dụng để làm nhiều việc vĩ đại. Khi sống giữa mọi
người, người linh mục cảm thấy sự hiện diện của mình, dù còn nhiều điều khiếm
khuyết và giới hạn, vẫn luôn mang lại niềm vui, sự bình an, tình hiệp thông và có
giá trị trong việc xây dựng những tương quan bác ái, có sức mạnh làm biến đổi
tâm hồn nhiều người. Tắt một lời, người linh mục được cảm nếm những gì vượt quá
sức của mình: đó là mầu nhiệm và đặc ân từ chính Thiên Chúa, được kêu mời và được
chọn lựa từ giữa muôn người cùng với sự biến đổi trong tâm hồn như là một Alter
Christus –một Chúa Ki tô khác cho anh em mình! Bởi vì đó mà ta vẫn hay nghe:
Cao quý thay chức linh mục.
Vâng, cao quý thay ơn gọi làm người mục tử.
Sự cao quý đó bắt nguồn từ tình yêu Chúa, từ khuôn mẫu là chính Chúa Giêsu, từ
sự hiệp thông trong lòng Mẹ Giáo hội cùng với các cử hành phụng vụ và bí tích. Đậy
cùng chính là các giá trị mà linh mục phải chọn và sống. Thật vậy, linh mục là
người được yêu, được chọn để làm chứng nhân tình yêu và trao ban tình yêu của
Thiên Chúa cho mọi người. Bởi thế với người linh mục nếu cảm nghiệm về tình yêu
Thiên Chúa không đủ mạnh thì họ sẽ chẳng bao giờ bước tiếp dù một nữa bước với
Chúa. Rời xa tình yêu Thiên Chúa là đời khô héo và tàn lụi…
Với người linh mục, Chúa Kitô người mục tử
nhân lành là khuôn mẫu duy nhất để noi theo. Nếu Đức Kitô không là hình ảnh duy
nhất và sáng chói trên mọi thứ ánh vàng lấp lánh của thế gian, thì người linh mục
sẽ chẳng thể nào dấn thân thực sự: Họ chẳng tìm thấy ý nghĩa nào của sự hy
sinh, của lòng thương xót, của việc quan tâm đến người khác, của niềm tín thác vào thánh ý
Chúa, và hơn tất cả, của việc sống tinh thần nhập thể của Ngài - sống cùng, cho và với mọi người,
trao ban chính cuộc sống mình như chính Đức Kitô đã làm. Bỏ thầy Giêsu, linh mục
sẽ trở thành thợ săn và kẻ giết thịt đàn chiên.
Linh mục được chọn để tiếp tục công trình
cứu độ của Thiên Chúa trong Giáo hội. Nếu Mẹ Giáo hội và đời sống cộng đoàn
không là mối hiệp thông và trở thành tương quan nền tảng của người linh mục,
thì muôn đời họ là là người cô đơn và tội nghiệp nhất giữa thế giới; và như vậy,
thay vì rao giảng về tình huynh đệ và sự hiệp thông cho thế giới, nơi luôn cần
sự hiệp thông, họ trở thành phản chứng tá giữa thế giới bằng sự tách biệt và kiểu sống có vẻ lập dị của
chính mình.
Đặc biệt, với linh mục theo gương Don
Bosco – linh mục salesien, "yêu thương và sống cho giới trẻ nghèo và gặp khó
khăn" là định hướng mục vụ và con đường thánh thiện của mình. Nếu lòng yêu thương
và quan tâm đến người trẻ không là ngọn lửa hun đúc nhiệt thành tông đồ, thì sớm
hay muộn họ sẽ là những kẻ thờ ơ với những vấn nạn của giới trẻ và chỉ tìm vui
nơi những công việc khác ngược với lời cam kết là sống cùng Don Bosco và cho giới trẻ.
Linh mục người là ai? Câu trả lời đang là
sự thật sống động trước mắt tôi, khi cử hành hiến
lễ tạ ơn hôm nay và mỗi ngày, khi cảm nghiệm rằng sự hiện của mình là dấu ấn của tình yêu mà Thiên Chúa ban
cho Giáo hội, cho Tu hội, cho thế giới và cho giới trẻ. Xin
Chúa, nhờ lời chuyển cầu của mẹ Maria, Don Bosco cùng các thánh, ban cho con mọi ơn lành, để từ giờ phút này trở đi khi con
thầm hát “Từ đó vâng từ đó Chúa đã gọi con”, con luôn biết rằng lúc “ấn tín trao tay là lời hứa sắt son” và là lúc một
cuộc sống mới khởi sự từ lời xin vâng và kết thúc bởi việc chu toàn thánh ý Chúa mỗi ngày. Amen
Torino 20/05/2012 Le An Phong,SDB