Tin mừng Luca (Lc 21, 25-28, 34-36):
Người môn đệ
Chúa và tâm thế sẵn sàng đón nhận thực tại
Bước vào Chúa
nhật thứ nhất Mùa vọng, chúng ta lắng nghe đoạn Tin mừng theo Thánh Luca, nhắc
lại lời Chúa Giêsu nói về những dấu hiệu của sự tàn phá, sụp đổ của thế giới.
Vũ trụ sẽ tới lúc không còn trật tự, lòng người lo lắng hoang mang, sự hoảng
loạn sẽ bao trùm khắp nơi. Con người sẽ đi tìm sự trợ giúp đây kia. Và vào giờ
phút ấy Con Thiên Chúa xuất hiện trong vinh quang.
Bỏ qua những lời
đồn đoán về ngày tận thế và những lo sợ vô căn cứ vì các cuộc tấn công ngoài
trái đất hay va chạm do các thiên thạch gấy ra, chúng ta cũng phải ý thức rằng
thế giới có thể bị sụp đổ, nhưng có lẽ không vì những tai hoạ đến từ đâu xa cho
bằng đến từ lòng người dửng dưng vô cảm, vì những toan tính điên rồ của con
người.Và không đâu xa, ngôi nhà chung trái đất của chúng ta đang bị rơi vào
tình trạng hư nát nghiêm trọng, sự suy thoái nhanh chóng và những thảm hoạ,
khủng hoảng đang liên tiếp xảy ra khiến người có lương tri phải giật mình: nhân
loại đang làm thất vọng những mong đợi của Thiên Chúa (x. Laudato sii, 61). Nếu con người vô cảm với nhau và với những tạo
vật mà Thiên Chúa trao ban cho họ (St 1, 28-30), thì sự huỷ diệt đã khởi nguồn
rồi; và người ta chỉ có thể ngăn chặn kịp thời bằng lòng yêu thương, sự quan
tâm và thái độ sống có trách nhiệm với nhau hơn mà thôi.
Giữa bao nhiêu
biến động chúng ta trông chờ giây phút bình an và tự hỏi: bao giờ loài người mới
có một chút bình an thực sự. Đứng trước hoàn cảnh thực tế nhiều khi khiến ta
bất an, cần có thái độ nào? Lời Chúa tuần I Mùa Vọng nhắc nhở chúng ta hai
điều: Hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên (Lc 22, 28); hãy tỉnh thức và cầu nguyện (Lc 22, 36). Đây là hai động thái căn
bản của người có niềm tin và biết sống niềm tin đó mà hy vọng. Chúng ta chỉ
nhìn lên cao, đứng thẳng thật sự khi lòng mình bình an và tâm trí đầy tràn niềm
xác tín vững vàng vào Đấng toàn năng đã tạo ra vũ trụ này. Tư thế đứng thẳng và
ngẩng cao đầu là điểm cao nhất của bậc thang tiến hoá, của quá trình tạo dựng
và của căn tính làm người đúng nghĩa. Thêm một bước nữa, Chúa mời gọi ta sống
mùa vọng với sự tỉnh thức và cầu nguyện. Như người lính canh có trách nhiệm,
chúng ta biết thức tỉnh để giữ gìn sự an toàn cho mình và cả cho người. Sự lười
biếng, vô trách nhiệm, cuộc sống với lương tâm chai lỳ và sức ì không muốn thay
đổi, không muốn vươn lên theo những đòi buộc cao cả của đạo đức, luân lý, đức
ái… có lẽ là những gì chúng ta cần phải suy nghĩ và cần phải đưa ra những quyết
tâm hoán cải mới cho mùa vọng năm nay: Hãy làm cho lòng mình nhạy bén với các
dấu chỉ thời đại và biết cảm thông hơn với mọi người bằng các mối quan tâm cụ
thể đến vận mệnh của thế giới mà mình đang sống.
(Lê An Phong,SDB)
No comments:
Post a Comment